Cơ hội
Một cô bé học sinh cấp hai khi nghe mục sư giảng khuyên mọi người nên tìm cơ hội nói về Chúa cho đồng bào. Cô rất xúc động và quyết tâm tìm dịp nói cho người khác biết về Chúa và ân huệ cứu chuộc của Ngài. Cô dự định là sẽ nói cho các bạn học và các giáo sư trong trường cô học trước nhất. Tuy thế, không biết phải bắt đầu từ nơi nào và người nào. Cô hết lòng xin Chúa cho dịp may ấy đến. Một hôm, một trong các vị giáo sư vào lớp học tỏ vẻ bực bội và chán nản, than rằng: "Tôi không thể chịu được nữa. Làm sao tôi có thể dạy trong những lớp học mà học sinh hỗn láo không biết kính trọng giáo sư gì cả. Đời thật là vô nghĩa chán chường quá đỗi, ai có cách nào giải quyết thử nói xem sao?" Giáo sư tưởng nói như thế như là câu than thở thôi, ai ngờ cô bé kia nghe xong giơ tay xin phát biểu. Khi được phép nói, cô bé bình tĩnh bảo: "Thưa giáo sư và các bạn, cuộc đời này thật là chán chường và rất nhiều người không tìm ra mục đích sống cũng như ý nghĩa của các việc xảy ra. Lý do là những người ấy sống trong quan niệm không có Thượng-đế và cho rằng ý nghĩa của cuộc đời chỉ là sinh ra, sống, làm việc rồi chết. Nếu tin Thượng-đế, người ấy sẽ biết rằng vì tội lỗi mà con người lầm than, và muốn được giải thóat khỏi cuộc sống bất mãn này, phải tìm về với Chúa, tin nhận Chúa."Cô bé nói xong, ngồi xuống. Cả lớp vỗ tay vì cô bé nói hay quá. Riêng vị giáo sư không nói gì cả, nhưng khi tan học, vị ấy bảo cô bé ở lại và thầy trò chuyện trò về chuyện tin Chúa. Cô bé mời vị giáo sư ấy đến nhà thờ nghe giảng Kinh Thánh trong tuần ấy và vị này đã tin nhận Chúa.Cô bé đã biết nắm lấy cơ hội nói về Chúa mặc dù ở giữa thầy giáo và bè bạn không tin Chúa.Còn bạn thì sao? bạn có nắm lấy cơ hội nói về Chúa cho mọi người ko? Nguồn tinlanhviethan
__________________
Hằng ngày con luôn nhớ rằng,điều Ngài cần ấy chính tâm linh con
Một cô bé học sinh cấp hai khi nghe mục sư giảng khuyên mọi người nên tìm cơ hội nói về Chúa cho đồng bào. Cô rất xúc động và quyết tâm tìm dịp nói cho người khác biết về Chúa và ân huệ cứu chuộc của Ngài. Cô dự định là sẽ nói cho các bạn học và các giáo sư trong trường cô học trước nhất. Tuy thế, không biết phải bắt đầu từ nơi nào và người nào. Cô hết lòng xin Chúa cho dịp may ấy đến. Một hôm, một trong các vị giáo sư vào lớp học tỏ vẻ bực bội và chán nản, than rằng: "Tôi không thể chịu được nữa. Làm sao tôi có thể dạy trong những lớp học mà học sinh hỗn láo không biết kính trọng giáo sư gì cả. Đời thật là vô nghĩa chán chường quá đỗi, ai có cách nào giải quyết thử nói xem sao?" Giáo sư tưởng nói như thế như là câu than thở thôi, ai ngờ cô bé kia nghe xong giơ tay xin phát biểu. Khi được phép nói, cô bé bình tĩnh bảo: "Thưa giáo sư và các bạn, cuộc đời này thật là chán chường và rất nhiều người không tìm ra mục đích sống cũng như ý nghĩa của các việc xảy ra. Lý do là những người ấy sống trong quan niệm không có Thượng-đế và cho rằng ý nghĩa của cuộc đời chỉ là sinh ra, sống, làm việc rồi chết. Nếu tin Thượng-đế, người ấy sẽ biết rằng vì tội lỗi mà con người lầm than, và muốn được giải thóat khỏi cuộc sống bất mãn này, phải tìm về với Chúa, tin nhận Chúa."Cô bé nói xong, ngồi xuống. Cả lớp vỗ tay vì cô bé nói hay quá. Riêng vị giáo sư không nói gì cả, nhưng khi tan học, vị ấy bảo cô bé ở lại và thầy trò chuyện trò về chuyện tin Chúa. Cô bé mời vị giáo sư ấy đến nhà thờ nghe giảng Kinh Thánh trong tuần ấy và vị này đã tin nhận Chúa.Cô bé đã biết nắm lấy cơ hội nói về Chúa mặc dù ở giữa thầy giáo và bè bạn không tin Chúa.Còn bạn thì sao? bạn có nắm lấy cơ hội nói về Chúa cho mọi người ko? Nguồn tinlanhviethan
__________________
Hằng ngày con luôn nhớ rằng,điều Ngài cần ấy chính tâm linh con
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét